Nắng có các sở trường của Nguyễn Quang Trung trong trừu tượng, như kỹ thuật “nhốt sáng” giữa muôn vàn đan xen của nét và màu. Ông vẽ nhiều lớp son, nhiều lớp màu và nhiều cách đặt vấn đề trong từng lớp một; nhưng vẫn có cái nhất quán chung là biểu đạt một cái nắng run rẩy, lung linh và nhảy nhót. Bóng tối và ánh sáng đan xen, chỗ thì mỏng manh, chỗ thì dầy đặc, chập chờn giữa cái hiện hữu và thoái lui. Với ông sơn mài cũng như các chất liệu khác, cốt yếu là để biểu đạt hiệu quả nghệ thuật.