Những khoảnh khắc đời thường vui vẻ trong các tác phẩm của nữ họa sĩ Wanda Raimundi-Ortiz (P4)

Những khoảnh khắc đời thường vui vẻ trong các tác phẩm của nữ họa sĩ Wanda Raimundi-Ortiz (P4)

Bởi Hà Trang 03/10/2023

Về chương trình nghệ thuật “Exodus/Pilgrimage” (2019) tại trung tâm thành phố Orlando, Raimundi-Ortiz mặc trang phục nặng 50 pound từ mảnh vụn cơn bão Maria thảm khốc đã tàn phá Puerto Rico vào năm 2017. Đó là sự kết hợp có ý đồ bản sắc của người Rico, kết hợp các tấm bạt của FEMA và các đồ vật được tìm thấy như bản nhạc, dụng cụ nhà bếp và bảng quảng cáo trên đường phố Huân chương,… Đó là tất cả bằng chứng về khoảng thời gian sống bị gián đoạn. Khi cô lướt mình qua trung tâm thành phố Orlando, theo sau là các ca sĩ, họ kết thúc tại Trung tâm Biểu diễn Nghệ thuật Tiến sĩ Phillips với một quả bomazo nơi mọi người khiêu vũ cùng nhau.

Việc dàn dựng “Exodus/Pilgrimage” là một khoảnh khắc trọn vẹn đối với Raimundi-Ortiz, gợi nhớ lại những màn trình diễn El Camino của cô hai thập kỷ trước đó. Quan trọng hơn, đó còn là thậm chí còn đóng vai trò như một lời chia tay ẩn dụ đối với việc khai thác nỗi đau và tổn thương trong nghệ thuật của cô. 

Giờ đây, 20 năm sau, Raimundi-Ortiz cho biết cô không còn muốn “mô tả nội dung khiêu dâm về chấn thương hoặc cắt ra từ tấm vải của người Da màu mà muốn hoàn toàn hòa hợp với niềm vui và vượt qua nỗi đau của mình”.

Chương trình nghệ thuật hóa thân "Exodus/Pilgrimage" (2019) của Wanda Raimundi-Ortiz tại Orlando.

Bằng cách này, triển lãm nghệ thuật mới nhất của cô, “Sanctuary” nói về sự siêu việt này: tìm kiếm và tận hưởng hạnh phúc bất chấp khó khăn, tạo ra tác phẩm từ niềm vui tột độ, tôn vinh cảm giác rằng cô đã đến và chỉ đơn giản là tận hưởng tài năng của mình với tư cách là một người tạo nên chúng. 

Một phần trong quá trình họa sĩ chuyển sang phong cách mới này là phản ánh điều mà Yashua Klos đã từng nói với cô: “Bạn nên tạo ra tác phẩm mà viện bảo tàng không thể kể một câu chuyện mà không có nó”. Đối với Raimundi-Ortiz, người da màu trải nghiệm niềm vui tột độ là một câu chuyện đáng để kể lại.

Chính xác thì điều đó trông như thế nào, để tạo ra những mô tả về niềm vui khi đối mặt với thành kiến ​​liên tục về chủng tộc, chống lại Người da đen? Raimundi-Ortiz nói một cách đơn giản: “Giống như Kerry James Marshall, chúng tôi ăn mừng mọi thứ. Người da màu uống cà phê. Điều đó không có gì là phi thường. Tôi chỉ không muốn neo đậu cuộc đấu tranh để chứng thực niềm vui. Bởi vì tất cả chúng ta đều biết điều đó thật khó khăn. Làm thế nào tôi có thể giúp nâng cao vị thế cộng đồng của mình nếu tôi tiếp tục chỉ nhìn về những nỗi buồn?”

Xem thêm phần 1 tại đây

Xem thêm phần 2 tại đây

Xem thêm phần 3 tại đây

 

Nguồn: For Her Latest Body of Work, Wanda Raimundi-Ortiz Renounces Presenting Her Pain as Art, Opting Instead to Show Moments of Joy | artnews.com

Biên dịch: Minh Hậu

Biên tập: Thu Huyền

Đăng ký làm gia sư

Mật khẩu của bạn được mã hóa. Ngoại trừ bạn, không ai có thể biết được mật khẩu của bạn.

Đăng ký thuê gia sư