Vào một buổi chiều Chủ nhật gần đây, một người có đam mê trưng bày nghệ thuật có tên Lauren Powell ở Los Angeles và khoảng 30 người đồng hành đã cùng nhau đi bộ theo con đường mòn dốc ngoằn ngoèo trong Công viên Griffith. Nhóm này đã kéo những bức tranh khổng lồ được đóng khung đi khoảng 4km từ chân đồi lên đỉnh đồi. Gần như tất cả mọi người đều mặc áo sơ mi loang có tông màu pastel hoặc màu giống hoàng hôn. Đoàn rước tranh gồm các nghệ sĩ, người quản lý, nhà sưu tập nghệ thuật và những người đam mê nghệ thuật. Khi họ đi vòng quanh những đoạn đường mòn quanh co, cảnh tượng tạo ra trông giống như một vòng xoáy cọ vẽ màu hồng, kem, cam và xanh lam, uốn lượn trên sườn đồi.
(Nghệ sĩ Senon Williams, trái, and Caleb Wagner vác tranh đi qua Làng Thái Lan để tiến lên đỉnh đồi trong công viên Griffith. Ảnh: Dania Maxwell/Los Angeles Times)
Một số bức tranh vẽ của nghệ sĩ Senon Williams ở Los Angeles được treo trên một giàn gỗ thủ công được các nghệ sĩ tái chế từ đồ nội thất bỏ đi được tìm thấy trên đường phố. Mỗi một bức tranh lúc nào cũng có hai người khiêng. Họ có giá đỡ quàng qua vai để kéo các tác phẩm nghệ thuật lên đỉnh đồi. Các bức tranh khác được những người tham gia thay phiên nhau đeo trên ngực và trên lưng. Những bức tranh này cũng chuyển động lên xuống khi các tình nguyện viên thở hổn hển trên đường hướng tới đỉnh cao.
(Những người yêu nghệ thuật mang tranh trên lưng đi bộ lên đồi công viên Griffith trong ánh hoàng hôn. Ảnh: Dania Maxwell / Los Angeles Times)
Khi đến Rừng Berlin thuộc công viên, nơi có rừng thông rợp bóng mát và bàn ăn dã ngoại, nhóm các nghệ sĩ đã trưng bày sáu tác phẩm, coi đó như một cuộc triển lãm nghệ thuật ngoài trời tạm thời - hay còn gọi là “buổi trưng bày nghệ thuật” công khai, theo cách mà Powell gọi.
Nhưng hành trình lên đến đỉnh - một chuyến đi bộ mang tính nghệ thuật và nghi lễ - mới là đích đến cuối cùng. “Tôi có thể nói đây là một cuộc hành hương,” Powell nói, “để đưa phòng trưng bày thoát ra khỏi bốn bức tường đến với công chúng”.
Powell là người tiên phong thực hiện các chuyến đi bộ nghệ thuật miễn phí hàng tháng, mở cửa cho công chúng thưởng lãm tranh trong khoảng một năm rưỡi. Câu lạc bộ đi bộ đường dài lúc hoàng hôn của cô là một cách để truyền cảm hứng cho cộng đồng xung quanh tình yêu với văn hóa nghệ thuật và thói quen tập thể dục ngoài trời. Và hoạt động này mang lại một nét độc đáo vô cùng cho Los Angeles, một hành trình tìm kiếm sự kết nối giữa sự rộng lớn của thành phố và sự phát triển vượt bậc của khung cảnh nghệ thuật vô tận tràn đầy năng lượng.
Các chuyến đi bộ đường dài luôn bắt đầu tại phòng trưng bày Đại lộ Hollywood của Powell và thường kéo dài khoảng một giờ, tùy thuộc vào tốc độ đi bộ của người tham gia.
(Mọi người đi bộ vác theo tranh để tổ chức một triển lãm ngoài trời dù chỉ diễn ra trong chốc lát. Ảnh: Dania Maxwell/Los Angeles Times)
Sức khỏe của những người tham gia là yếu tố quyết định đối với những chuyến đi nghệ thuật này. Nhờ vậy mà các nghệ sĩ, những người có thể dành hàng giờ tại bàn làm việc hoặc tập trung vào thực hiện các tác phẩm, có động lực để vận động cơ thể nhiều hơn.
Powell, năm nay 38 tuổi, mở Dự án Lauren Powell vào năm 2022 tại Los Angeles cho rằng cô ấy không phải là một nghệ sĩ hay người quản lý được đào tạo, cô ấy tự coi mình như một người ngoài cuộc khỏi thế giới trưng bày nghệ thuật ở Los Angeles. Phòng trưng bày của cô trưng bày các tác phẩm hội họa, điêu khắc và sắp đặt theo địa điểm cụ thể, chủ yếu do các nghệ sĩ mới nổi thực hiện. Cô nói: “Tôi thể hiện rất nhiều tác phẩm nghệ thuật kỳ lạ để mọi người thấy rằng nghệ thuật là yếu tố đầy màu sắc thông qua các chương trình khác nhau có lồng ghép yếu tố nghệ thuật.
(Lauren Powell lắng nghe mọi người đọc thơ trong ánh chiều tà tại Đồi Berlin ở công viên Griffith. Ảnh: Dania Maxwell / Los Angeles Times)
Các chuyến đi bộ đường dài nghệ thuật của cô - thường bao gồm các buổi đọc thơ trên đỉnh đồi, với những bức tranh được trưng bày ở phía sau - xuất phát từ suy nghĩ này.
“Âm nhạc là nghệ thuật, khiêu vũ là nghệ thuật, ẩm thực là nghệ thuật,” cô nói và cho biết thêm rằng cô dự định tổ chức các chương trình hài kịch, khiêu vũ và nhạc sống trong các chuyến đi bộ nghệ thuật trong tương lai cũng như các lớp học vẽ tranh trên không. Chuyến đi nghệ thuật tiếp theo là ngày 17 tháng 12.
Khoảng một phần ba nhóm tham gia cùng Powell là công chúng đã xem các quảng cáo online về hoạt động này. Cô nói, hòa nhập với những người ngẫu nhiên, có cùng chí hướng trên đường đi, trò chuyện với bất kỳ ai có thể theo kịp tốc độ đoàn là một phần vẻ đẹp của những chuyến đi bộ đường dài nghệ thuật.
Khi tới đỉnh núi, Powell lắp tất cả sáu bức tranh lên giàn. Vẻ đẹp của những bức tranh sơn dầu càng lộng lẫy hơn nhờ khung cảnh những ngọn đồi khuất bóng vào lúc hoàng hôn và gió gợn nhẹ nhàng.
Những người đi bộ sau quãng đường dài mệt mỏi ngồi xuống những chiếc ghế dã ngoại hoặc bãi đất rải đầy lá thông để ăn đồ ăn nhẹ mà họ mang theo và cùng nhau đọc thơ.
Mặt trời dần dần chìm sâu hơn dưới đường chân trời là lúc màu sắc của hoàng hôn càng rực rỡ. Có những thời điểm mà các bức tranh - với sắc cam, hồng và vàng - gần như khớp màu với bầu trời phía sau chúng một cách hoàn hảo.
Cho đến khi khi đèn thành phố bật sáng, bóng tối rơi xuống, những người tham gia tháo dỡ các bức tranh và quay trở về.
Biên dịch: Huyền Trịnh